Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  



 
Share
/t1853-topicBài gửiĐã gửi: Wed Dec 21, 2011 10:29 am  
 
MiNam
MiNam
Ma mới

» Gender : 1 . Nam
» Sinh nhật : 15/10/1992
» Age : 31
» Posts : 25
» Coins : 260
» Tuyệt
 
Icon 1Tiêu đề bài viết: "Mẹ đi mất thì từ giờ con làm gì có Tết nữa, mẹ ơi"
"Con sợ con không bao
giờ được gọi tiếng mẹ, con sợ mẹ không trả lời con, con sợ không có ai
tâm sự, không có ai khuyên con và yêu con như mẹ nữa".


Một
bức thư xúc động của anh sinh viên nghèo Phạm Hồng Nguyên, lớp K51M2
trường ĐH Thủy Lợi viết về người mẹ của mình đang mắc trọng bệnh.



Tên mình là: Phạm Hồng Nguyên, hiện đang là sinh viên năm 3 Trường Đại Học Thủy lợi.


Hôm nay mình viết thư để tâm sự về “Mẹ của mình”. Người mẹ mà mình hết mực kính mến và là thế giới trong tôi.


Mình
không biết mẹ sẽ còn sống được đến khi nào nữa, mình sợ chẳng bao lâu
nữa mẹ sẽ ra đi mãi mãi bỏ lại tôi một mình, mình sợ không được gọi
tiếng mẹ thêm một lần nào nữa. Mình rất mong các anh (chị) giúp đỡ cho
gia đình mình để một điều ước cho một ngàn con hạc mình vừa gấp trở
thành hiện thực.



Mình
được sinh ra trong gia đình nghèo ở Hà Nam, trong nhà sức khỏe của ba
luôn không tốt, chị gái luôn ốm yếu, cả nhà chỉ có mẹ quanh năm làm
việc: đồng áng, lao động, buôn bán để nuôi chúng mình ăn học và thuốc
men cho ba.



Gia
đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ mình luôn cùng chị gái dậy đi chợ
từ 4 giờ sáng, cùng mẹ, chị đi chợ giúp cho gia đình.



Nhưng
điều đáng quý và tự hào nhất là mình có một gia đình luôn hạnh phúc,
tràn ngập tiếng cười. Đó là nguồn động lực lớn nhất để mình cố gắng
trong học tập.



Năm
2009, mình đã đỗ vào trường Đại học Thủy Lợi, đó là một niềm vui lớn,
niềm tự hào của gia đình, nhưng đây cũng là một nỗi lo âu, một suy
nghĩ, một nỗi buồn mà mình cảm nhận được trong mẹ.


Ngay
sau khi bước chân vào trường đại học, khi cảm nhận được nỗi vất vả của
mẹ, vì vậy ngoài giờ học chính vào buổi sáng mình đã tự sắp lịch đi
dạy thêm vào buổi chiều, buổi tối đi làm thêm tại quán cafe để giúp đỡ
mẹ.



"Mẹ đi mất thì từ giờ con làm gì có Tết nữa, mẹ ơi" Xcgbz1mi


Trong
học tập, mình luôn cố gắng, kết quả năm học nào cũng đạt được học bổng
khuyến khích trong học tập và luôn là sinh viên khá trong trường.



Trong
gần ba năm học trên Hà Nội, đây là lần đầu tiên ba mẹ lên đây, nhưng
đó không phải là những chuyến đi chơi gia đình như mẹ đã hứa với mình.
Mà mình gặp cả ba và mẹ tại cổng của bệnh viện K Hà Nội.



Mẹ
yêu của con năm nay đã tròn 48 tuổi rồi nhỉ! Sáng nay, khi gặp mẹ con
không thể không rơi nước mắt. Lần đầu tiên con nhìn thấy mẹ gầy như
thế, da mẹ xanh tái, quầng mắt thâm đen vì những đêm thức trắng. Nhưng
ánh mắt mẹ vẫn tràn đầy tình thương xoa đầu và ôm con như mọi lần.



Không biết mẹ của con làm sao thế này chỉ chưa đầy một tháng con chưa về nhà thôi mà mẹ của con suy sụp thế này.


Sau
khi nhận kết quả và chuẩn đoán của bác sĩ ngay cả bây giờ con vẫn
không sao tin nổi “Mẹ yêu của con đã có một khối u ở phổi” bệnh đã lâu
rồi.



Giờ
con đã hiểu tại sao mẹ yêu của con lại gầy như thế, quầng mắt của mẹ
lại thâm như vậy phải chăng ban đêm mẹ đã phải thức trắng đêm để chiến
đấu với cơn đau của bệnh tật. Ban ngày mẹ vẫn cố gắng đi làm để chắt
chiu cho con ăn học.



Mẹ ơi sao mẹ yêu con thế, giá như mẹ ghét con đi một tý, mẹ nghĩ cho mình chỉ một chút ít thôi thì đã khác nhiều rồi mẹ nhỉ?



Giờ
con đã biết chỉ vì mẹ sợ tốn tiền, gia đình gặp nhiều khó khăn mà mẹ
không đi khám sớm, mẹ không đi chữa trị vì sợ tốn tiền cho con đi học.
Là con trai mà con không giúp được gì cho mẹ, mẹ ơi con phải làm như
thế nào bây giờ mẹ ơi.



Mẹ
mà bỏ con đi con sợ lắm, con sợ con không bao giờ được gọi tiếng mẹ,
con sợ mẹ không trả lời con, con sợ không có ai tâm sự, không có ai
khuyên con và yêu con như mẹ nữa.



Lại
sắp Tết rồi mẹ ơi, con nhìn các bạn vui lắm nhưng trong lòng con bây
giờ nặng trĩu, mẹ mà đi mất thì từ bây giờ con làm gì còn Tết nữa.



Mẹ ơi!


Con
ngoan mà, mẹ đừng bỏ con đi mẹ nhé. Con chỉ cần mẹ ở lại với con thôi,
con sẽ đi làm nhiều hơn, cố gắng học tập nhiều hơn. Mẹ ở lại với con
mẹ nhé.



Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!


Mình
viết thư này rất mong muốn sự giúp đỡ của các anh (chị) để mình và mẹ
có được hi vọng chữa khỏi bệnh. Để mình có thể giữ lại được món quà quý
giá nhất mà ông trời đã tặng cho mình là một người mẹ tuyệt vời.



Mình xin chân thành cảm ơn!


Phạm Hồng Nguyên, sinh viên khoa Cơ khí, lớp K51M2, Đại học Thủy Lợi
**************** Chia sẻ với bạn bè bài viết này ****************

Copy link bên dưới và gửi tới nick yahoo bạn bè của bạn!

Nhân Vật Của

MiNam

Gender : 1 . Nam
Sinh nhật : 15/10/1992
Age : 31
Posts : 25
Coins : 260
Tuyệt


Đầu trang   
 

Trả lời nhanh


Similar topics
Quyền viết bài
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Quang cao tren VietVui


Skin rip By CoMiNam - Y!H:Cominam_2010
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất