Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  



 
Share
/t719-topicBài gửiĐã gửi: Tue Jan 18, 2011 4:10 pm  
Hãy cho tôi 1 cơ hội làm lại từ đầu....
 
hongpro
hongpro
Ma Vương VietVui

» avatar-dulieu : 57,11769|47,11460|50,12027|49,11402|64,12636|51,11463|48,13029|58,12150|66,11439
» Gender : 2 . Nữ
» Sinh nhật : 26/03/1989
» Age : 35
» Posts : 708
» Coins : 1502
» Đang yêu
» Status Status : Hãy cho tôi 1 cơ hội làm lại từ đầu....
 
Icon 1Tiêu đề bài viết: Xe bắp của má
Hôm nay, nó được nghĩ học và không phải đi làm, ở nhà phụ giúp má công việc nhà. Chợt thoáng nhìn trên khuôn mặt má, nó thấy ẩn sau nụ cười của má, trên mi mắt là một nếp nhăn. Nếp nhăn theo năm tháng của thời gian đã làm má già đi rất nhiều.
Xe bắp của má Bap



Thấy nó nhìn, má liền hỏi lại: “Má già lắm rồi, phải không con”. Nó nhanh nhảu đáp lại: “ Đâu có đâu, con thấy má vẫn còn trẻ đẹp như xưa, má vẫn đẹp như tuổi 30 á”. Nó biết là nó đang nói cho má vui, nhưng nó thấy dạo này má cực quá, và không còn trẻ như xưa nữa. Sao mà má không già đi cho được vì đàn con của má ngày càng lớn lên như thổi. Má không như nhiều phụ nữ khác, họ làm việc công sở, được ăn ngon mặc đẹp, ngày chủ nhật được chồng con dẫn đi du lịch, làm đẹp. Còn má thì quanh năm phải làm lụng cật lực để nuôi các con ăn học. Công việc chính của má là đi bán bắp. Công việc nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng không đơn giản chút nào. Má thường hay nói đùa với con: “Má ăn cũng thấy bắp, ngủ cũng thấy bắp, mở mắt ra là thấy bắp, nhưng cũng nhờ trái bắp mà các con được đi học đó”. Để có một trái bắp nấu chín cho mọi người thưởng thức với giá từ hai nghìn đồng đến ba nghìn đồng, má phải làm nhiều khâu, nhiều đoạn suốt một ngày. Nào là phải tự chạy xe máy từ Quận 6 lên tận huyện Hóc Môn để lấy bắp (ở đây là vựa bắp thì giá sẽ rẻ hơn rất nhiều), rồi chạy về nhà bóc vỏ từng trái, bỏ vào nồi nước sôi để luộc. Khoảng 3, 4 tiếng đồng hồ sau khi luộc, bắp chín, má lại đẩy xe đi bán dạo, khoảng 5h lại đẩy xe ra công viên Phú Lâm để bán khuya. Tính hết tiền than củi và bịch xốp thì má chỉ lời khoảng 500đồng/1 trái.

Trước khi đi bán, má thường hay thủ thỉ với nó:” Ước gì hôm nay trời mưa, nhiều người mua bắp hơn, con nhỉ”. Thường thì bắp chỉ bán chạy nhất là mùa mưa lạnh, cái cảm giác được cầm một trái bắp trên tay và gặm từng miếng thì rất ngon và ấm bụng, nên nhiều người sẽ đặt mua hơn. Nhưng nó lại nghĩ thầm trong bụng: “Cầu trời đừng mưa”. Nó sợ trời mưa, má sẽ đẩy xe bắp rất mệt. Có hôm mưa lớn, nguyên đoạn đường An Dương Vương ngập nước, đến 11h đêm nhưng má phải gồng mình để kéo xe qua từng đoạn đường. Nhìn dáng má nhỏ tý xíu, mà phải dùng sức đấy xe, nó thật không thế nào đành lòng. Nhiều đêm đi học về, nó ghé ngang qua công viên - nơi mà má vẫn bán bắp thường ngày, lẳng lặng nhìn má một mình co rúm giữa mưa bán bắp, nước mắt cứ rơi mà không biết làm gì để cho má bớt khổ, chỉ mong sau này nó đi làm kiếm thật nhiều tiền để má đỡ vất vả hơn.

Với má, mỗi ngày phải làm sao kiếm đủ một trăm ngàn thì má mới vui. Nếu không má sẽ rất buồn và lo ngày mai tiền đâu để hai chị em con đi học, tiền đâu để gửi về quê lo cho các em ở nhà nữa. Tiền đâu để cuối tháng thanh toán tiền phòng trọ, tiền điện, tiền nước. Từ mảnh đất miền Trung lên Sài Gòn kiếm sống mà không có tiền trong túi thì tâm trạng má lúc nào cũng bất an. Cuộc sống khó khăn, vất vả đã làm cho đôi vai má ngày càng nặng trĩu.


Cực khổ là vậy, nhưng má vẫn không bỏ sót một ngày được lao động. Chỉ khi nào bắp lên giá cao, má lại chạy đi làm thuê ở các xí nghiệp, xin làm tạp vụ ở các quán ăn, nếu không được nhận làm thêm ở đó, má sẽ đi lấy vé số để bán. Dường như thời gian đối với má là rất cần thiết, má làm mọi việc, miễn sao đó là công việc không trái với lương tâm để hái ra tiền, chỉ vì một mục đích cao cả được lo cho các con có cái ăn, cái mặc, cái học bằng người . Ấy vậy mà má chưa từng dám ăn một món ngon, ngủ thì ngày có 5 tiếng đồng hồ.

Bây giờ nó đã lớn rồi. Nó sẽ cố gắng vừa học vừa làm thật tốt để phụ giúp má chăm lo cho các em. Và nó nghĩ rằng, đó sẽ là món quà lớn nhất mà từng ngày, từng giờ má vẫn mong. Món quà má đã thấy nó đang trưởng thành. Dù có đi đâu về đâu, nó vẫn nghĩ về hình dáng của má bên chiếc xe bắp, kiếm tiền nuôi chị em nó ăn học. Nó rất tự hào về má. Yêu má rất nhiều.
Duy Thiên
**************** Chia sẻ với bạn bè bài viết này ****************

Copy link bên dưới và gửi tới nick yahoo bạn bè của bạn!

Nhân Vật Của

hongpro

avatar-dulieu : 57,11769|47,11460|50,12027|49,11402|64,12636|51,11463|48,13029|58,12150|66,11439
Gender : 2 . Nữ
Sinh nhật : 26/03/1989
Age : 35
Posts : 708
Coins : 1502
Đang yêu
Status Status : Hãy cho tôi 1 cơ hội làm lại từ đầu....


Đầu trang   
 

Trả lời nhanh


Similar topics
Quyền viết bài
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Quang cao tren VietVui


Skin rip By CoMiNam - Y!H:Cominam_2010
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất